Thình lình tôi nẩy ra cái ý nên làm như mình thích công việc, dù thiệt tâm mình ghét nó.Càng trông họ, tôi lại càng nhớ những năm sung sướng đã qua.Ông bạn tốt của tôi, ông Leon Skimkin, Tổng giám đốc nhà xuất bản cuốn sách này, cho tôi hay rằng nhiều người đui mù một cách lạ lùng về vấn đề tiền nong.Ngồi trong xe, tôi không ngớt tụng niệm: "Thượng Đế muốn sao con chịu vậy".Toa chật cứng khách và nóng như lò, mà người hầubàn lại chậm chạp.Cái máy tôi tạo ra chạy cũng được, nhưng không hoàn mỹ đúng với lời tôi cam kết.Bác sĩ Frank Loope cũng vậy.Chúa quay lại hỏi đệ tử: "Còn chín người kia đâu?".Miền tôi bán sách dân tình nghèo khổ, ít người mua cho nên số lời không đủ để trả tiền xe.Nếu tôi đủ can đảm thì đêm ấy tôi cũng đã tự tử như vậy.