Bạn biết rằng ít nhất cũng có được nửa giờ yên ổn.Như trên tôi đã nói, sự tiếp tế thời gian có chỗ này quý nhất, là ta không thể tiêu non nó được.- Vâng, bất kỳ cái gì cũng giản dị như vậy.Bạn thừa nhận rằng tôi đã chọn ví dụ đó không phải vì nó có lợi đặc biệt cho thuyết của tôi chứ?Nên nhớ bản tính con người, nhất là bản tính của bạn.Xét kỹ, ta thấy tiền bạc là vật chất tầm thường nhất.Bạn bị "nhốt trong châu thành" bạn thích du lãm ở đồng quê, thích nhận xét đời sống của muôn loài? (tiêu khiển đó làm mở mang tâm hồn người ta).Về thời gian, bạn không phải là Hoàng đế Ba Tư mà! Xin phép bạn cho tôi trân trọng nhắc bạn rằng bạn không có nhiều thời gian hơn tôi.Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.Đó là trường hợp mà hoàn cảnh buộc bạn phải có năng lực rất cao để tự điều khiển một cách chuyên chế.
