Mặc cảm khi viết về mình và đang viết không phải để ngợi ca những người xung quanh.Lúc về, thằng em tớ bảo: Buồn cười, cứ nghĩ có cái búa gõ cho mấy chú phía trước mỗi chú một phát, bực cả mình.Và họ cũng sẽ khổ khi vừa không rõ chúng mà vừa giấu chúng trong lòng.Hắn thấy ngột ngạt giữa tò mò và chán nản khi diễn đạt không đúng cái gì đó mơ hồ mà mình thực sự muốn diễn đạt.Quả thất vọng khi xung quanh thường coi truyện là một thứ xa xỉ.Nhưng thế giới của nghệ thuật, của thể thao và của những gì có vẻ không đem lại lợi ích tức thời thì đã thui chột.Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen.Còn khả năng điên hoặc chết à? Mi thử chui vào những cơn đau của ta mà xem.Hiếm người thấy đỏ mặt.Phải đi vệ sinh cái đã và đến lớp để hôm nay không có thêm sự vụ gì.
