Trước khi ngừng bút, tôi không thể không kể qua những nguy hiểm đang rình rập bạn.Ở đây tôi chỉ muốn nhắc các bạn bẩm sinh không yêu văn rằng không phải chỉ có văn chương là nguồn độc nhất để hiểu biết.Có gì đáng chán đâu? Ngay trong công ty địa ốc cũng có cảnh đẹp lạ lùng, biến hóa của đời sống.Bạn lại cứ nằm xuống, thiêm thiếp triền miên giấc ngủ mà bạn gọi là cuộc sống của bạn đi.Trong cái xứ sở của thời-gian, giàu nghèo cũng như nhau, khôn dại cũng như nhau.Ông đi lại bến xe mà đầu óc rỗng không.Và cũng không có hình phạt.Tôi sợ những lời khuyên của tôi có giọng dạy đời và đường đột quá.Tôi lại đón bạn khi bạn ở sở ra.Có sao đâu? Tôi biết rằng bạn thưởng thức được âm nhạc, vì vậy các dàn nhạc mới lựa toàn những bản hay, bỏ hết những bản dở.