Không đợi Lâm Vinh nói thêm lời nào, Linh Vy ôm chầm lấy anh và khóc nứt nở.đó, không nói gì, không làm gì, chạnh lòng buồn man mát Ghét thở dài một hơi.Tôi hồi hộp bước vào lớp học đầu tiên mà sẽ mình dạy trong cuộc đời.Rồi cả bọn phá lên cười.Nghĩ sáng tạo đòi hỏi nghĩ tích cực.Con biết ba rất yêu thương con, chỉ có điều không thể hiện ra bên ngoài thôi, phải không ba? Con biết ba luôn quan tâm và tạo mọi điều kiện tốt nhất cho con, ba không bao giờ để con thiếu thốn bất cứ thứ gì.- Lại cãi nữa à, gì mà hoài vậy, mỗi người nhịn nhau một chút cho êm nhà êm cửa chứ gì đâu mà.Không có mục đích thì bạn sẽ làm rối hết mọi việc lên.Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ, Chíp đi học, ba đi làm, mẹ đi chợ."Uh, con có thắc mắc gì thế, con nói đi?" - tôi nhạc nhiên đáp lại.
