Bây giờ bác đang trăm mối lo.Nhưng vấn đề là thời gian (dù không đầu không cuối) đã đi và kéo loài người theo, hình thành bản chất luôn phát triển.Kẻo lỡ ra dân tình chỉ đọc được đến đây, suy diễn lung tung thì khổ.Phổ biến những điều tôi viết vào thời điểm này là thích hợp.Hoặc là họ sẽ phải thay đổi một số cách nghĩ cơ bản.Cũng như hôm cưới chị cả vừa rồi, bạn chạy lăng xăng suốt.Rồi thì mấy hôm sau ngó qua, ai đã vặt hoặc cắt trụi mất rồi.Khi đã chơi thì chơi là chơi mà không chơi cũng là chơi.Cựa mình là bác ở giường bên cũng tỉnh.Như một con người từng trải, ông không thở phào nhẹ nhõm
