Tôi khóc vì tôi thích yên ổn chứ đâu muốn đấu tranh.Danh tiếng ta cũng đã có một tí tẹo.Ấy nhưng nhỡ đồng chí ấy phì một cái… Chắc là mình không chịu được.Hồi ấy em thật bướng bỉnh và luôn chọc tức anh.Dù nó có thể đem lại một câu chuyện về sự ngộ nhận thiên tài.Nhầm! Lúc này (lúc khác thì hẵng để lúc khác nói), tôi muốn đặt một tia lửa ở những người tài.Một hôm, nhà ấy bị ăn trộm.Để không bị làm nhục (sự tha thứ và chịu đựng của ta cũng chỉ có giới hạn).Đôi mắt luôn nhìn thẳng nhưng chẳng nhìn vào ai cả.Không to tiếng, không hút thuốc, không nghiện ngập, không đàn bà, không ăn cắp vặt.
