Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.Bạn lựa một thời đại hoặc một đầu đề, hoặc một tác giả thôi.Có nó, làm cái gì cũng được; thiếu nó, không làm được việc gì cả.Ai là người trong chúng ta sống 24 giờ một ngày? Tôi nói sống đó, không phải là sống cho có, sống sao cũng được đâu.Và thưa bạn, có lẽ bạn là một thư kí công ty địa ốc, bạn ghét nghệ thuật, muốn bồi dưỡng tâm hồn bất diệt mà không thể yêu công việc thư ký của bạn được vì nó đáng chán lắm?Học cái gì? Điều đó không thành vấn đề, từ xưa tới giờ nó chưa bao giờ thành vấn đề.Loại sách để học đó ở Luân Đôn không thiếu gì.mà trong khi làm việc, ông không cho bộ máy của mình chạy hết công suất của nó đâu.Nó là hình thức cao nhất của văn chương.Bạn có nhớ những tối đi đờn ca trong một đám tiệc không? Khi có việc gì nhất định để làm buổi tối, một việc gì cần hết năng lực của bạn, thì bạn chỉ nghĩ tới việc đó thôi, bạn cũng thấy hăng hái, vui vẻ suốt ngày rồi, phải không?
