Họ không bao giờ cần ngờ rằng Tự Nhiên là một đứa trẻ cả thèm chóng chán.Ngắn ngủi mà đằng đẵng.Nhưng… phải sau khi tôi dẹp hết, giết hết kẻ ác đã, để qui về một mối.Nhưng chưa viết nốt đoạn đời này thì chưa thấy tạm trọn vẹn để sẵn sàng chờ cơn gì đó của họ.Có người cúi mặt bấm di động.Hay đó là một giấc mơ ám ảnh ta? Ta phải đến bên nàng…Cửa ải đầu tiên là bác trông xe.Tôi tin phải làm như thế và tôi cứ sống như thế.Ngheo! Ngheo! Họ đang gọi con mèo, dưới tầng.Cháu bảo mẹ lúc nào cũng coi con như trẻ con, con lớn rồi, mẹ không phải lo.
