“Ông ấy là một người đàn ông tuyệt vời,” Jobs nói gần như thì thầm.” Jobs đi đến kết luận cho vấn đề cơ bản - Bộ phim thuộc về ai? - sẽ cần phải ngồi xem xét lại bản hợp đồng hơn là nổ ra một cuộc chiến ngôn từ trên báo chí.“Chúng lưu khoảng 16 bài hát, và bạn chẳng thể nào tìm ra cách sử dụng chúng.Bà đã được Jobs ưu ái gọi là “một trong những vị thánh của cuộc đời tôi”.Đó không phải là cách tôi muốn những học trò của mình cư xử”.Rồi, vào năm 1998, Steve Jobs gặp Tim Cook, một chuyên gia cung ứng và chuỗi cung ở Hãng Máy tính Compaq, một người đàn ông ba-mươi-bảy tuổi với phong thái nho nhã.Họ đến muộn, cả khán phòng không còn một chỗ trống, vậy nên cả hai đành phải ngồi ở lối đi giữa các dãy ghế.“Người ta bế tắc trong những lối mòn, giống như những rãnh trong một đĩa than, và họ không bao giờ thoát ra khỏi chúng,” ông nói.Đúng như dự đoán, chiếc du thuyền trông rất bóng bẩy và tối giản.Vụ này không chỉ là một sai lầm.
