Rất tiếc, tôi ạ, biết đâu tôi là một độc giả tồi.Mà đến cả thiên tài lãnh đạo cũng khó tránh khỏi những quyết định tầm thường.Xung quanh thì luôn văng vẳng những góp ý: Mong muốn làm tốt cho xã hội là chính đáng nhưng trước tiên lo xong thân mình được thì hẵng nói cao xa.Bạn lại kéo tiếp, kéo đến năm sáu lần mà vẫn thấy mình trong đống bùng nhùng màu hồng hồng hoa hoa.Vấn đề cốt lõi là tài năng quyết định chất lượng tác phẩm chứ không phải khỏe hay yếu hay cách phục sức hay trạng thái tinh thần bệnh hoạn.- Vậy mà tôi cứ định sẽ làm cho ông phải xấu hổ cơ đấy.Không phấn khích hay hồi hộp vì bạn nghĩ đến những tầm cao và sự đột biến hơn.Cái gì cũng trôi tuồn tuột.Có lẽ rất lâu họ mới biết cụ thể.Nói thì hay mà làm thì rất dở.
