Sao những lần rong xe trên đường, không một chốn để về như con chim bay dưới nắng không có tổ, tôi không nhận ra nơi đây? Một cái ghế đá để viết và không nhiều người để quấy rầy.Bác bạn đã và đang ganh đua với bà bạn.Cái vực của sự hỗn độn.Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này.Sáng được bác cho ngủ bù.Tôi định kiến và chủ quan quá chăng? Thù dai quá chăng? Sau khi cô ta không duyệt cái đơn xin nhập lớp sau thời gian bảo lưu của mình.Bạn lại dựng lên một cảnh ngắn: Bạn bị hút vào chiếc giường trắng không tinh, tay chằng chịt ống iếc dây nhợ.Đã có kinh nghiệm, bạn nhắm mắt lại, nằm im, tích tụ lực để vùng dậy.Lấy quần áo họ để sẵn và thêm một chiếc khăn bông xanh lá mạ.Khoảng hai chục đứa thì chúng lại tạnh.