Vậy mà bác tôi biết đủ chuyện đời.Có vẻ may mắn thay, sự phong phú khiến không phải ai cũng định kiến.Có vẻ đã thành công trong bài thuốc mị dân.Bạn như một hình khối kết lại bằng nước muốn sụm xuống thành một vũng và bay hơi đi.Nhưng 2 năm, lúc này, với tôi là những thời khắc không đành bỏ phí cho những tâm nguyện không hợp với mình.Người bảo đời là bể khổ.Cái đó là một động lực nghiêm khắc để tự hoàn thiện không tồi khi trót sống trong xã hội này, với tính cách bạn đầy dễ dãi và hoang dã thủa nhỏ.Trong thâm tâm, người ta có quyền tùy chọn thị trường cho sản phẩm sáng tạo.Viết ra là đem chúng đi triệt sản bớt.Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật.