Chỉ có con mèo không ngược.Cái bướu ở lưng lồi lên.Tôi đang thấy cái trò cứ đi một tí lại dừng, lại viết, lại đi… như một con chó thi thoảng lại ghếch chân vào cột điện, lùm cây làm vài ba giọt.Bạn giật tung hết dây nhợ, mặc kệ máu tứa ra.Hôm đó, bạn sốt khá cao, có lẽ thế nên bạn để sổng ra mất một giây không làm chủ được mình.Những suy nghĩ chúng rất rành mạch và trôi chảy.Các cậu không cảm ơn, các cậu lại đấu tranh vì các cậu thích thế.Vì những việc như thế mà chúng ta có thể bỏ qua những lúc vô lí, hết sức vô lí của họ; khi hiểu cách giải quyết dứt khoát, nhanh gọn như một thói quen sẽ không tránh khỏi độc đoán, duy ý chí.Đừng nhầm bạn với tôi.Cảm giác như không thể lành lại được.
