Cái hồn nó chẳng bao giờ đòi hỏi cái gì ngoài tình yêu thương.Tôi biết là tôi làm được nhiều việc lắm.Và tôi phải đành lòng tiêu diệt.Tôi ngã vào vũng nước ướt hết quần.Mẹ hỏi: Con mệt à? Con không học được à? Pho tượng tôi vẫn hóa đá.Tinh thần của ta vẫn khá thông thoáng nhưng đầy mệt mỏi, đâm ra nó hay sợ vớ sợ vẩn, biết làm sao.Không phấn khích hay hồi hộp vì bạn nghĩ đến những tầm cao và sự đột biến hơn.Bố không phải một người đi đầu, nhưng dần dần, chầm chậm, bố chứng tỏ là người biết tiếp nhận sự thật cũng như cái mới, đó là một niềm an ủi lớn với bạn.Và cũng từ đấy, anh ý thức được mình phải trân trọng và có trách nhiệm hơn với ngòi bút của mình.Bác hát đến lần thứ tư hay thứ năm gì đó thì bạn dặt dẹo dậy đi vào nhà vệ sinh.
