Đó là nhân tố quyết định của nó.Phản ứng hay xúc cảm chiếm lĩnh bạn – bạn trở thành phản ứng hay xúc cảm đó.Bạn xóa tan nỗi bất hòa, chữa lành đau khổ, xua đi vô minh – không cần phải làm gì cả – chỉ cần lưu trú ở hiện tiền và thường xuyên giữ được trạng thái hiện trú toàn triệt đó.Dù bạn đang ở bất cứ đâu, hãy hiện trú toàn triệt ở đó.Hãy tiến sâu vào nó.Đừng phán xét hay phân tích điều bạn quan sát được.Ở đây ý thức không bị biến mất, mà ngược lại.Nó chính là thời gian tâm lý: quá khứ và tương lai.Hoặc khi có một điều kiện mất đi, và sự thiếu vắng nó làm cho bạn thấy bất hạnh.Tâm trí tôi không thể hiểu được bạn, nó chỉ nhận biết các danh hiệu, các phán xét, các sự kiện, và các quan điểm về bạn.