Khi mà đời sống nhiều những người thành thật và tử tế thì anh sẽ được chứng kiến những trạng thái mới hơn nữa, không phải một sự đồng hóa.Thế là những bực dọc không biết trút vào đâu cứ dần hình thành.Hoặc lúc phấn khích.Tôi tống vào thùng rác.Nhưng mà tôi bỏ học.Những hình ảnh đã nguội.Tôi sẽ không đề cập chi tiết khả năng ngộ nhận ở đây vì nếu thế, những điều tôi viết không có giá trị một thiên tài kể sơ sơ về cái xảy ra trong và ngoài mình.Vay-trả nợ đời chẳng bao giờ hết.Đó là một thực tế mà kẻ thiếu thực tế này nghĩ đến…Những lúc đó, nếu ở nhà mình, bạn thường nhỏm dậy kiếm cái gì đó đọc hoặc viết cho đến rã rời.
