Nhưng những điều tôi nói về âm nhạc có thể áp dụng vào những nghệ thuật khác.trong chương trước, tôi đã kể tên Marc Aurele và Epictete.Khi bạn ở nhà ra đi, bạn tập trung tư tưởng vào một vật nào đó (mới đầu, vào bất cứ vật nào cũng được).Nhưng đã có người đạt được, nhờ nhận chân rằng không phải tìm cái vui cho thân thể hoặc tâm hồn mà phải luyện trí và bắt hành động phải hợp với nguyên tắc thì mới có hạnh phúc.Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.Ai là người trong chúng ta không tự nhủ rằng: "khi nào có thêm chút thì giờ, sẽ làm việc này, việc nọ"?Chính bà nhà bảo bạn rằng bạn xanh còn bạn thì bảo bà nhà là bạn mệt.Tôi muốn nói là chúng ta không suy nghĩ về những cái thực quan trọng, về vấn đề hạnh phúc của ta, về con đường chúng ta đương đi, về những cái mà đời cho ta, về vai trò của lý trí trong hành động của ta, về mối quan hệ giữa nguyên tắc và hành vi của ta.Một người có thể muốn tới thành La Mecque (Đất thánh của những người theo Hồi giáo).Thành một anh chàng rởm là một điều rất dễ mà cũng rất tai hại.