chuyện xui rủi vẫn xảy ra đấy chứ - xe của tôi bị chết máy, ti vi mất hình – nhưng tôi hầu như chả còn để ý đến chuyện vặt vãnh này nữa.Các nhà tâm lý học đã tiến hành nghiên cứu về tác động của lo lắng lên khả năng nhận ra điều mình không tìm kiếm của chúng ta.nhưng sự khác nhau lớn nhất bộc lộ khi chúng tôi xem xét mức độ thể hiện ngôn ngữ cơ thể “đóng” hay “mở” của họ.bạn chỉ cách hai cái bắt tay với 300x300 người – vị chi là 9000 khả năng mới cho một cơ hội may mắn, chỉ bằng câu chào “hello” với Sue.Nhiều khi mọi chuyện không diễn tiến tốt đẹp như vậy, nhưng bằng cách nào đó tôi lấy lại thăng bằng và mọi việc lại suôn sẻ đối với tôi.trong chương 4 tôi mô tả cuộc đời không may của Marilyn.suốt năm qua tôi đã ráo riết tim việc.Cô bị bệnh hoàn hành, chẳng thích công việc nào mình làm, và cũng chẳng có duyên lắm trong tình yêu.người may mắn thì ngược lại.để rồi tôi sẽ hòan toàn bất lực vào ngày hôm sau.