Tôi hiểu, hôm trước không phải anh trông nom bữa tiệc."Bạn cứ để người đó nói cho thỏa thích".Bạn muốn biết lòng khinh đó tới bực nào? Thì đây: Trong bọn họ, có kẻ khốn nạn nào đần độn đến nỗi không làm nổi một việc chi hết thì họ gọi là "Đồ da trắng".Rồi có lẽ bạn muốn hấp tấp coi tiếp ngay chương sau.Nhưng rồi sẽ xảy ra sự chi, chắc bạn đã đoán được.Mặt trời mới nói cho gió hiểu rằng: "Dịu dàng và thân yêu bao giờ cũng mạnh hơn vũ lực và giận dữ".Nếu bạn chắc chắn rằng trăm lần bạn chỉ lầm lỡ bốn mươi lăm lần thôi, thì bạn còn đợi gì mà không lại đóng đô ở Wall Stree, kiếm hàng triệu bạc mỗi ngày, sắm một chiếc du thuyền và cưới một ngôi sao hát bóng? Nhưng, nếu các bạn lầm lỡ nhiều hơn thì tại sao lại tự cho cái quyền chê người khác là lầm lỡ?Mà nếu một trăm bức được mười bức trả lời thì ông phải cho là một sự lạ.Bạn tưởng tôi sẽ khuyên bạn "Không nên" sao? Thưa không! Tôi chỉ khuyên bạn điều này.Thiệt là nhục nhã, tôi giận lắm.
