Lúc mãnh liệt, lúc mềm mỏng, khi từ tốn, khi lại cương quyết… Tôi tùy cơ ứng biến trước những tình huống khác nhau và những cảm xúc khác nhau của mình.Ban nãy tôi đã quá căng thẳng, mà không hiểu sao cái miệng của tôi khô như bông vậy… Cho nên… Cho nên ông giám đốc vừa mới đá sập cánh cửa cái rầm và quát rằng: Đây là nghề phát thanh.Đồng hồ gõ 12 tiếng.Khi tôi đọc một bài diễn văn, một trong những nguyên tắc cốt yếu của tôi là: Không bao giờ nói quá dài và quá nghiêm nghị.Đôi khi câu chuyện này được tranh luận suốt cả bữa tối.Đôi mắt xanh của Stevenson nhấp nháy.Tôi lượn sang bên trái.Một bộ vest lịch lãm, một mái tóc gọn gàng, một vẻ mặt tươi tỉnh… Tất cả đều được phản ánh trung thực trên màn hình vì ống kính quay phim thì không biết nói dối.Tôi đánh giá anh ấy là một con người khá hoàn hảo.Nhưng trong chương trình trò chuyện này thì anh cảm thấy rất tự nhiên và thoải mái.