Vậy chúng ta có thể làm gì? Chỉ còn cách là ăn một lượng lớn thức ăn để bằng với số tiền đã “trả”! Có phải vậy không? Nói chung, có rất nhiều cơ hội để ăn.Thế là chúng ta cho rằng trí nhớ của mình kém.Chúng ta có thể tưởng tượng chiếc vòi hoa sen được phủ kín bằng những tấm bản đồ chỉ đường, trên tấm bản đồ, “Texas” được in rõ mồn một.Bởi vì đây là cách bộ não tăng quá trình xử lí của trí nhớ, nên đôi khi chúng ta rất muốn tạo ra sự liên tưởng giữa tên của ai đó với nơi mà chúng ta đã gặp họ.Vậy còn chúng ta? Chúng ta thật sự là một loại máy móc tiên tiến.Jamal là một giáo viên trung học.Aristotle được xếp vào loại “nhà biếm họa” sau cùng.Bạn đang nói chuyện với một khách hàng thì nhớ ra bạn phải gửi đơn đặt hàng đúng không? Trong khi ngồi nghe khách hàng nói, nhân lúc anh ta không để ý, bạn sẽ tìm trong tập tin khẩn cấp và lấy ra đồ vật thứ hai trong phòng khách là ti vi.Một hôm, anh được mời đến ăn tối tại nhà một người bạn giàu có.“Chúng ta đã gặp nhau chưa nhỉ? Nhìn bạn quen lắm…”